Hành trình đáng ngưỡng mộ của cô giáo kiệt xuất
“Khi còn nhỏ, bạn bè thường trêu tôi không có cha mẹ. Tôi tự hỏi, tại sao mẹ lại sinh ra tôi như vậy. Khi trưởng thành, tôi hiểu rằng mẹ có những đau đớn riêng, các khó khăn riêng của mình, và có lý do để không nuôi tôi. Mặc dù vậy, tôi vẫn yêu mẹ”, Phạm Thị Thu Thủy chia sẻ.
Theo thời gian, cô gái khuyết tật sinh năm 1997 này đã trở thành một cô giáo dạy trẻ tự kỷ, làm việc tại Trung tâm Ứng dụng tâm lý giáo dục An Nhiên (Quận Bình Thạnh, TP.HCM).
Dù hàng ngày cô phải vận động bằng đầu gối khá khó khăn và chậm rãi từng bước một, cô giáo Phạm Thị Thu Thủy vẫn toát lên sự tự tin và sống vui vẻ, tràn đầy năng lượng tích cực khiến mọi người xung quanh nể phục.
Vượt lên mọi khó khăn
Kể về hành trình trở thành người khác biệt, “Bé Nước” – biệt danh của Phạm Thị Thu Thủy nói: “Ngay từ khi tôi mới chào đời, tôi đã bị bỏ rơi tại Bệnh viện Từ Dũ. May mắn là Trung tâm Tam Bình (Thủ Đức) đã nhận nuôi và chăm sóc tôi. Khi tôi 12 tuổi, tôi chính thức gia nhập làng Hòa Bình – nơi dành cho người khuyết tật.”
Lớn lên ở làng Hòa Bình, có những lúc Thủy tự hỏi tại sao mình lại bị bỏ rơi và có tình trạng khuyết tật như vậy. Tuy nhiên, trong tâm hồn Thủy không bao giờ chán ghét bản thân mình, mà còn tự thấy mình đặc biệt. “Do tôi tiếp xúc nhiều với các em đặc biệt, nên với hình thức của mình, tôi có thể dễ dàng gần gũi và chia sẻ với các em”, Thủy nói.
Nhìn đôi chân co quắp và chỉ cao 1,1m, đi lại khó khăn, đặc biệt là khi cần lên xuống cầu thang, ít ai nghĩ rằng Phạm Thị Thu Thủy luôn là một học sinh giỏi.
Tháng 7/2022, cô đã tốt nghiệp Trường Đại học Sư phạm TP.HCM, ngành Giáo dục Đặc biệt và đã có một công việc ý nghĩa, vừa giúp nuôi sống bản thân vừa giúp các em tự kỷ ở Trung tâm Ứng dụng tâm lý giáo dục An Nhiên. “Cuộc sống của mỗi người có những thăng trầm, quan trọng là cách chúng ta tiếp nhận và đối mặt với nó”, Thủy nói vui vẻ.
Thủy cũng là chủ nhiệm của Câu lạc bộ Ngôn ngữ ký hiệu tại Trường Đại học Sư phạm TP.HCM, cô tham gia phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu và truyền thông, lan truyền hình thức này tại các trung tâm dành cho người khiếm thính. Thủy còn dành nhiều thời gian tham gia các diễn đàn cho người kém may mắn, các chương trình truyền hình, báo chí nhằm chia sẻ nghị lực sống và tinh thần vượt lên trước khó khăn trong cuộc sống.
“Nếu không làm giáo viên, tôi sẽ làm phiên dịch viên ngôn ngữ ký hiệu. Dù cách nào đi nữa, tôi vẫn sẽ liên quan đến trẻ khiếm thính”, Thủy chia sẻ.
Trên trang Facebook cá nhân, trong phần giới thiệu về bản thân, Thủy viết: “Vẻ đẹp bắt đầu từ việc quyết định trở thành chính mình” cùng dòng chữ “Con yêu mẹ” khiến ai cũng cảm phục.
Truyền cảm hứng và yêu thương
Ngay từ khi còn bé, Phạm Thị Thu Thủy chưa thể hiểu hết về cơ thể của mình. Khi tư duy phát triển hơn, cô nhận ra rằng dù là khuyết tật hay không, ai cũng phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống.
Tất nhiên, Thủy cũng đã từng vùi mình vì sợ ánh nhìn của mọi người. Tuy nhiên, khi nhìn ra giá trị thực sự của bản thân, Thủy nhận ra rằng chỉ có việc làm cô giáo mới có thể dạy các em khuyết tật giống như mình và truyền đạt cho các em sự tự tin và kiến thức đã học.
Nhưng Thủy cho biết, trong công việc dạy học, đặc biệt là với trẻ tự kỷ, việc truyền đạt kiến thức cũng quan trọng, nhưng điều quan trọng nhất đối với cô là tình yêu thương dành cho các em tự kỷ.
Phạm Thị Thu Thủy nói rằng mỗi ngày cô phải dành nhiều thời gian để lập kế hoạch và tìm phương pháp hiệu quả nhất để các em dễ dàng tiếp nhận kiến thức.
Mỗi s.á.ng, Thủy tới Trung tâm An Nhiên trước khi lên dạy một tiếng đồng hồ, dọn dẹp bàn ghế và sắp xếp dụng cụ học tập. Buổi trưa, cô chăm sóc cho các em ăn trưa và ru cho những em khó ngủ. Sau đó, cô lại dọn dẹp và sắp xếp mọi thứ gọn gàng, trước khi hạnh phúc trở về ngôi nhà yêu thương của mình tại làng Hòa Bình.
Sự lạc quan và tích cực trong cuộc sống của Thủy là bài học quý giá cho mọi người. Nhìn Thủy đi xe máy ba bánh hay bước đi trên đường cũng như leo lên từng bậc thang nơi làm việc, không ai có thể nghi ngờ sự quyết tâm và sự kiên nhẫn của cô.
Tiến sĩ Lê Minh Huân, người s.á.ng lập Trung tâm Ứng dụng tâm lý giáo dục An Nhiên nhận xét: “Trong suốt gần mười năm làm quản lý trung tâm giáo dục đặc biệt và phỏng vấn hàng trăm ứng viên, tôi chưa từng gặp ai đặc biệt như Thu Thủy. Tôi xin cảm ơn sự gặp gỡ, làm việc và học hỏi nhiều điều từ cách sống rất đẹp của em”.
Đối với Thủy, mỗi ngày được sống và hít thở đã là một ngày tuyệt vời. “Đối với tôi, những điều đau khổ đã trở thành động lực và bài học để sống trọn vẹn hơn. Sự hoàn hảo hay không là do cách nhìn của mỗi người đối với số phận của mình. Điều quan trọng là có niềm tin và lòng biết ơn đối với cuộc sống này”, Phạm Thị Thu Thủy tâm sự.