Cụ bà trong video của TikToker Nờ Ô Nô sợ hãi, không dám ra đường

Cụ bà trong video của TikToker Nờ Ô Nô sợ hãi, không dám ra đường

Nỗi sợ không hình

Trong căn phòng nhỏ như hộp diêm, bà Nguyễn Thị Thông (65 tuổi, quận Bình Thạnh, TP.HCM) và chồng lần nhau chăm sóc hai đứa cháu ngoại bị mẹ ruột bỏ rơi từ khi mới mới lọt lòng.

Sau khi đã chuẩn bị xong buổi chiều đơn giản cho chồng và cháu ngoại, bà Thông chờ đến khi trời tối để đi ra ngoài nhặt ve chai. Tuy nhiên, sau vụ ồn ào từ video của TikToker Nờ Ô Nô, bà Thông không dám ra đường vào ban ngày.

Khi nhắc lại sự việc đã xảy ra, bà Thông bật khóc. Bà chia sẻ: “Lúc đó, tôi đang ngồi ăn, cậu ta đến xin phép chụp hình. Tôi nghĩ chỉ là chụp hình thôi nên tôi đồng ý. Nhưng không ngờ cậu ta quay phim và gọi tôi là bà già nghèo khổ.

Ban ngày, vợ chồng bà Thông chỉ quanh quẩn trong nhà chăm cháu.


Bị mắng như vậy, tôi rất buồn. Tôi cảm thấy tổn thương nhưng tôi cố giấu vào lòng. Ngày hôm sau, hàng xóm mang đoạn video đến và tôi càng buồn hơn khi biết rằng tôi bị quay phim, xúc phạm và đăng lên mạng” – bà chia sẻ.

Xem thêm:  Hội thảo Quốc tế đầu tiên về khả năng đặc biệt của con người

Vì không biết chữ, bà Thông nhờ hàng xóm đọc tin tức để hiểu rõ hơn về sự việc. Sau đó, vì phản ứng của cộng đồng mạng, TikToker Nờ Ô Nô đã đến nhà xin lỗi bà Thông.

Khi thấy nam thanh niên xin lỗi, bà Thông quyết định tha thứ. Tuy nhiên, sự tổn thương và buồn bã trong lòng bà vẫn chưa lành. Đặc biệt, khi biết rằng nam TikToker đã bị phạt, bà càng thêm sợ hãi.

“Tôi sợ lắm. Mấy hôm nay không dám ra đường vào ban ngày. Tôi sợ ra đường lại bị người ta chụp hình, quay phim đăng lên mạng, rồi bị công an gọi lên đồn. Cuộc sống của chồng tôi và tôi đã khó khăn rồi, nếu bị công an gọi lên đồn và phạt tiền thì sẽ làm sao” – bà nói và lau nước mắt.

Bà Thông rơi nước mắt khi nhắc đến lần bị xúc phạm trên video.

Khó khăn nối chồng

Trước đây, khi còn khỏe, ông Trịnh Hoàng Long (55 tuổi, chồng bà Thông) đã đi làm và có tiền để giúp vợ trang trải cuộc sống. Nhưng trong hai năm qua, cả ông và bà đều mắc bệnh và không thể làm việc nặng. Ông buộc phải nghỉ ở nhà để nghe thu nhập từ việc nhặt ve chai của vợ.

Ngoài ra, ông bà còn phải nuôi hai đứa cháu bị con gái bỏ lại từ khi mới mới lọt lòng. Khi nhắc đến các con, bà Thông không kìm nổi nước mắt.

Bà chia sẻ: “Trẻ nuôi con, già không có con nuôi lại và còn phải nuôi cháu nữa”.

Xem thêm:  Công đường và những lúc ân hận, tỉnh táo

Cuộc sống vốn khó khăn, nay vợ chồng bà Thông còn thêm thắt ngặt khi nuôi hai đứa cháu bị bỏ rơi.

Hai cháu bé đã sinh đôi và từ lâu đã được bỏ lại ở bệnh viện. Tôi thương cháu nên tôi đã đưa chúng về nuôi. Hai cháu đã 21 tháng tuổi. Nhờ sự giúp đỡ của mạnh thường quân và hàng xóm, bà và cháu tôi mới được như hiện tại vì mẹ cháu từ khi sinh cho đến giờ không hề quan tâm”.

Trong những ngày qua, do ảnh hưởng của bệnh tật và sợ “bị người khác quay hình, bị gọi lên đồn”, bà Thông chỉ đi nhặt ve chai để kiếm sống vào buổi tối. Mặc dù không yên tâm nhưng bà không còn cách nào khác ngoài việc để chồng ở nhà chăm sóc hai đứa cháu ngoại.

Mỗi đêm, bà đi xe đạp cũ kỹ khắp các tuyến đường để nhặt ve chai từ 18h đến 24h. Dù đã lớn tuổi, mắc bệnh, bà vẫn phải làm công việc đó trong suốt quãng thời gian đó.

Ông Long mong hai cháu ngoại được đi học.

Trên đường đi, bất kỳ nơi nào có cơm từ thiện hay quà từ thiện, bà đều đến để hi vọng nhận được đồ ăn hoặc đồ dùng, mang về cho chồng và cháu. Dù rất vất vả nhưng mỗi lần đi nhặt ve chai, bà chỉ kiếm được từ 20.000-40.000 đồng.

Số tiền đó không đủ để bà trang trải tiền thuê phòng, tiền thuốc cho chồng, tiền sữa và tiền tã cho cháu. Cho nên, những ngày thu nhập ít, bà chỉ có đủ tiền để mua ít bột cho cháu và mình còn chồng thì phải ăn mì tôm thay vì cơm.

Xem thêm:  Điểm sáng trong 10 năm thực hiện chính sách xã hội

Bà chia sẻ: “Ngoài con gái, tôi còn có một con trai nhưng nó cũng khổ, chẳng thể giúp gì được. Chúng tôi đã già rồi, lúc nào cũng đau bệnh và giờ lại còn phải nuôi thêm hai đứa cháu, càng thêm khó khăn.

Tôi không thể bỏ rơi các cháu được. Tôi chỉ mong có đủ tiền để các cháu đi học để chúng tôi yên tâm đi làm kiếm tiền để nuôi sống và chăm sóc cho chính mình cùng cháu”.