Chuyến hành trình không thuận lợi của nữ sinh chuyên văn

Chuyến hành trình không thuận lợi của nữ sinh chuyên văn

Chông chênh đường học của nữ sinh chuyên văn

Nàng nữ sinh chuyên văn Lục Mai Tường Vy, đến từ trường THPT chuyên Hoàng Lê Kha, tỉnh Tây Ninh, đã trải qua một hành trình đầy chông gai để theo đuổi việc học đại học. Mặc dù đối mặt với nhiều khó khăn, cô vẫn giữ vững niềm vui và hào hứng như những đóa tường vi giữa những ngày giá rét.

Tai nạn đầy bất ngờ

Chúng tôi đuổi theo Vy trên chiếc xe đạp lung linh, và cùng nhau trở về ngôi nhà cấp bốn của hai mẹ con. Nhưng khi chúng tôi bước vào, chúng tôi chứng kiến một cảnh tượng đáng sợ: bà Mai Hồng Điệp (mẹ Vy) nằm gục trên sàn nhà, hòn mắt hôn hậu đang kiệt quệ. Xung quanh, gạo đã rơi vãi khắp nơi. Vy vội chạy lại bên cạnh mẹ, xe đạp rơi ngã sau lưng vì chưa kịp đặt chống.

Vy nắm chặt tay mẹ, kể về căn bệnh tim đã làm bà khổ sở từ lâu. Bà Điệp cất tiếng khóc: “Đợi con quá lâu, trời sắp mưa nên mẹ lo sợ bị ướt gạo, vì thế đã cố gắng…” Sau khi ngồi cạnh mẹ một lát, Vy đứng lên để dọn dẹp đống gạo đổ rải rác khắp sàn nhà. Bất ngờ, cô bé lại la lên khi xô gạo một lần nữa đổ xuống. Xô gạo quá nặng, Vy quên rằng tay mình còn đang trong tình trạng bị thương. Cười xanh rờn, Vy nói: “Gạo này không thể bán được nữa, hãy dọn lại và mang lên Sài Gòn để dùng dần đi”.

Xem thêm:  Hiến kế Đại hội Đoàn toàn quốc lần thứ XII: Gen Z 'độc, lạ' cống hiến cho Đoàn

Sau kỳ thi, Vy đã xin làm việc tại một tiệm trà sữa ở TP Tây Ninh. Tuy nhiên, chỉ sau ba ngày làm việc, nàng đã gặp tai nạn. Máy ép nắp ly nhựa đã đập thẳng vào ngón trỏ và một phần bàn tay phải của Vy. Sức mạnh và nhiệt độ cao đã làm bàn tay của Vy bị bỏng nặng. Tuy nhiên, Vy chỉ dám đến mấy phòng khám nhỏ xung quanh vì không có đủ tiền đi khám ở nơi lớn.

Sau hơn một tuần được điều trị, vết thương của Vy đã bị nhiễm trùng và hoại tử nặng. Hai mẹ con vừa hoảng loạn vừa chở nhau trên chiếc xe máy cũ từ Tây Ninh lên Bệnh viện ĐH Y Dược TP.HCM. Bác sĩ tiên lượng rằng, nếu chậm vài ngày nữa, họ sẽ phải cắt bỏ ngón tay của Vy.

Tai nạn đã cướp đi số tiền trên 18 triệu đồng, đó cũng là toàn bộ số vốn cũng như lợi nhuận từ việc bán gạo của bà Điệp, trong đó có hơn 2 triệu đồng là lương của Vy làm thêm. Đó là số tiền được dành để trả học phí, tiền thuê nhà và tiền xăng xe…

Trên chuyến đi để điều trị chấn thương, ngôi nhà cũ cùng sạp gạo đã được gửi nhờ và trông coi bởi hàng xóm và người thân. Khi có khách mua gạo, mọi người lại tụ tập mở cửa và giúp đỡ. Bà Sáu, tổ trưởng khu phố 7 (phường 3, TP Tây Ninh), kể vui: “Một hôm tôi thấy một người đến mở cổng và bưng gạo đi, tôi sợ người ta lấy cắp nên đã hét lên. Sau một hồi hỏi han, tôi mới biết rằng đó là chị gái của bà Điệp đến bán gạo giúp. Cả khu dành sự quan tâm lớn cho Vy, nàng bé rất ngoan và học giỏi. Mẹ con nó thật khó khăn, nhưng mỗi khi thấy ai đó gặp khó khăn, họ lại mang gạo đến cho như một cách giúp đỡ”, bà Sáu cười tươi.

“Nếu tôi không học, thì mẹ và tôi làm sao có thể thoát khỏi vòng vây của đói nghèo? Vì vậy, việc học là cách duy nhất tôi có thể giúp mẹ có cuộc sống tốt hơn khi già”, Lục Mai Tường Vy chia sẻ.

Năng động và giỏi giang

Số tiền tiết kiệm đã không còn. Khi gần kỳ nhập học, bà Điệp không biết vay tiền ở đâu, vì đã vay hết ở bất kỳ nơi nào có thể. Tuy nhiên, Vy là một học sinh giỏi, và bà không muốn kêu con nghỉ học.

Xem thêm:  Mô hình du lịch nông nghiệp tuần hoàn kết hợp với du lịch sinh thái: Trải nghiệm bền vững

“Cô Vy đã nhận được nhiều giấy khen học sinh giỏi trong suốt 12 năm học. Môn văn của cô nổi bật với nhiều bài viết hay, thường được trích đọc trước toàn trường trong các dịp đặc biệt”, giáo viên Trần Nguyễn Thùy Dương, từ trường THPT chuyên Hoàng Lê Kha, nhận xét về học trò của mình.

Mặc dù chưa bao giờ tham gia các lớp học thêm, nhưng với điểm số trên 25 điểm khối D qua phương thức xét tuyển học bạ, Tường Vy đã đỗ vào ngành Luật kinh tế và trở thành sinh viên mới của Trường ĐH Kinh tế TP.HCM. Cô Thùy Dương cho rằng, lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn đã giúp Tường Vy có cái nhìn sâu sắc hơn so với bạn bè cùng khóa, và có thể đây cũng là lý do giúp bạn nàng nổi bật trong môn Văn.

Do vết thương bị hoại tử, bác sĩ đã buộc phải cắt bỏ một phần da trên cơ thể Vy để đắp cho phần da bị tổn thương ở ngón trỏ. Mặc dù qua nhiều cuộc phẫu thuật cảm thấy đau đớn, nhưng Vy chưa bao giờ khóc, vì sẽ làm mẹ mình bồn chồn hơn. Bởi sâu trong tâm hồn, “nỗi đau” khi bạn bè trêu đùa Vy là đứa trẻ không cha (do bố mẹ ly dị khi Vy 3 tuổi) còn lớn hơn nhiều so với đau đớn mỗi lần phẫu thuật trong tai nạn này.

Cùng con "đến trường"

Cùng con “đến trường”

Khi Vy đi TP.HCM để thuê trọ và học, bà Điệp cũng sẵn sàng sắp xếp hành lý, đóng cửa sạp gạo và đi cùng con. Hai mẹ con đã thuê một căn phòng trọ chật hẹp ở quận 10 của TP.HCM. Bà Điệp muốn ở gần để chăm sóc con và cũng vì không còn vốn để nhập gạo về bán ở Tây Ninh.

Xem thêm:  Mẹ đơn thân: Cuộc sống không chỉ đau khổ và buồn

Trong suốt một tháng ở Sài Gòn, bà Điệp đã tìm được công việc phụ phục vụ tại một quán cơm. Tuy nhiên, công việc chạy bàn, mang tô đũa, rửa chén đòi hỏi cường độ làm việc cao không phù hợp với bệnh tim, và bà đã ngất xỉu một số lần. Do đó, bà quyết định trở về quê sau khi sắp xếp cho con gái ổn định.

Nguồn: Tin Hành Lang

This article was created for “Tin Hành Lang” and is the intellectual property of Tin Hành Lang. No external links, contact information, or unrelated information are included.